Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Đại biểu Quốc hội phẫn nộ vụ “cậu” Thủy làm giả hài cốt liệt sỹ

Phó Chủ nhiệm UB Văn hóa, Giáo dục, Thanh thiếu niên và Nhi đồng Lê Như Tiến, Chủ nhiệm UB Các vấn đề xã hội Trương Thị Mai cùng bức xúc trước sự thật về các “nhà ngoại cảm”, ngay sau khi có tin “cậu” Thủy bị bắt vì làm giả hài cốt liệt sỹ.

Ngày 28/10, cơ quan điều tra Công an tỉnh Quảng Trị, VKSND tỉnh Quảng Trị trong ngày 28/10 đã công bố quyết định khởi tố bị can, tạm giam 4 tháng Nguyễn Văn Thúy (tức Cậu Thủy, 54 tuổi) và Mẫn Thị Duyên (41 tuổi, cùng trú ở thôn Trác Bút, thị trấn Chờ, huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh) về hành vi làm giả hài cốt, di vật, nơi chôn liệt sĩ theo Điều 139 Bộ luật Hình sự (tội Lừa đảo, chiếm đoạt tài sản). Đây là 2 nhân vật lợi dụng mác ngoại cảm, làm giả hài cốt, di vật, nơi chôn liệt sĩ nhằm trục lợi bất chính.
Không thể chấp nhận việc trục lợi từ anh linh liệt sỹ
 
ĐBQH phẫn nộ với vụ “cậu” Thủy làm giả hài cốt liệt sỹ
Ông Lê Như Tiến bày tỏ sự hoan nghênh với lực lượng điều tra đã sớm vào cuộc vụ này. "Tôi được biết nhân vật Nguyễn Văn Thúy (tức "cậu" Thủy) cũng đã có một số tiền án tiền sự rồi. Là ĐBQH tỉnh Quảng Trị tôi cũng đã được đọc văn bản của một số nhà báo chuyển đến về vụ việc này. Điều đó cho thấy không phải hiện nay mà quá trình lừa thân nhân của liệt sĩ của nhân vật này đã kéo dài nhiều năm. Đáng tiếc là một số người có trách nhiệm trong cơ quan Nhà nước cũng phụ họa, chi tiền cho ông ta để đi lừa thân nhân của liệt sĩ", ông Tiến bày tỏ.
Cụ thể về trường hợp “cậu” Thủy mà Ngân hàng Chính sách xã hội đã chi hàng tỷ đồng cho người này để nhờ tìm kiếm hài cốt liệt sỹ, theo ông Tiến, việc xử lý thế nào tùy vào quy định của pháp luật, phụ thuộc cả quá trình tố tụng cũng như kết quả điều tra. Nhưng Phó Chủ nhiệm UB Văn hóa giáo dục cũng nhấn mạnh, vụ này phải xử lý thật nghiêm minh.
Việc quan trọng bây giờ là các cơ quan điều tra phải làm rõ tội danh của "cậu" Thủy này và những người liên quan, là tội danh gì: lừa đảo, chiếm đoạt tài sản công dân hay gì nữa. Còn những người nằm trong cơ quan Nhà nước mà tham gia vào thì sẽ là tội danh lợi dụng chức vụ quyền hạn. Hãy chờ cơ quan điều tra và đưa ra xét xử.
“Tôi cho là vụ này cần được xử nghiêm để làm gương cho kẻ khác. Vì hành vi trục lợi anh linh liệt sĩ là không thể chấp nhận được” – ông Tiến nói.
Đại biểu Lê Như Tiến phân tích, người dân đã rất tốn tiền, tốn sức, thời gian để kiếm tìm hài cốt người thân bằng ngoại cảm. Một số gia đình đi tìm bằng cách này và ngẫu nhiên chính xác. Nhưng qua báo cáo của một số cơ quan chức năng, ông Tiến hiểu, phần lớn các trường hợp đều không tìm được, mà đã không tìm được thì rõ ràng rất tốn công của, thời gian, từ chỗ hy vọng thành thất vọng, gây nên một áp lực nặng nề về tâm lý cho gia đình các liệt sĩ vốn rất đã khổ tâm trong tìm kiếm con em mình.
Vấn đề đặt ra với khoản tiền hàng tỷ đồng Ngân hàng Chính sách xã hội đổ vào “cậu” Thủy, ông Tiến phán đoán, nếu quả thực có đầy đủ các chứng cứ về việc đơn vị rút tiền nhà nước để tiếp tay cho “nhà ngoại cảm” này thì phải xử lý thật nghiêm đối với những người đã trực tiếp tham gia vụ việc này. Ông Tiến nhấn mạnh, xử lý nghiêm nhà ngoại cảm đã đành, phải xử lý nghiêm những những người tiếp tay. Vì chính sự tiếp tay đó đã giúp cho nhà ngoại cảm dấn sâu  hơn vào tội lỗi của mình.
Nhà nước sẵn sàng chịu chi phí thử ADN
ĐBQH phẫn nộ với vụ “cậu” Thủy làm giả hài cốt liệt sỹ
Chủ nhiệm UB các vấn đề xã hội Trương Thị Mai thì nhận định, tìm hài cốt liệt sĩ bằng ngoại cảm, nếu kiểm chứng ADN được thì tốt, còn nếu không kiểm chứng được thì không thể chấp nhận được. Dẫn lại cụ thể việc tìm hài cốt tướng Phùng Chí Kiên chỉ thu về một chiếc răng động vật, vài mảnh sành cũ, theo bà Mai, là một bài học đau xót. Nhiều người dân tin vào ngoại cảm nhưng không có chứng cứ khoa học. Bà Mai cũng hoan nghênh việc làm rõ vụ việc lần này.
“UB chúng tôi cũng đã từng có đợt giám sát về việc này, cho thấy tỷ lệ chính xác trong tìm kiếm hài cốt liệt sĩ là rất thấp. Sau giám sát, quan điểm của chúng tôi là tìm kiếm hài cốt liệt sĩ xong phải thử ADN thì mới công nhận đưa vào nghĩa trang liệt sĩ. Nhà nước cũng có chính sách miễn phí thử ADN cho hài cốt liệt sĩ” – bà Mai cho biết.
Theo Chủ nhiệm UB Các vấn đề xã hội, năm 2014 sẽ kết thúc thực hiện Nghị quyết về vấn đề tìm kiếm một liệt sĩ và giải quyết tồn đọng hồ sơ người có công, UB sẽ yêu cầu Bộ LĐ-TB&XH tuyên truyền mạnh về việc này. Nguyên tắc, tìm kiếm hài cốt liệt sĩ bắt buộc phải thử ADN.
Bà Mai nhắc nhở, Bộ LĐ-TB&XH cũng cần tuyên truyền cho các gia đình liệt sĩ biết chính sách của Đảng, Nhà nước ta về vấn đề tìm kiếm, quy tập hài cốt liệt sĩ. Đây là công việc mà Đảng, Nhà nước đang rất nỗ lực. Các gia đình cũng có thể chủ động đi tìm hài cốt liệt sĩ nhưng trước khi đi nên thông báo cho cơ quan chức năng để họ cùng tham gia. Nếu gia đình cho rằng tìm được một liệt sĩ thì nên lấy một mẩu hài cốt về thử ADN, nếu chính xác thì mới nên khai quật. Toàn bộ chi phí tìm kiếm hài cốt liệt sĩ được Nhà nước chi.
Xác nhận thực tế nhiều gia đình họ tự nhờ nhà ngoại cảm tìm, xong thì đem về an táng mà không muốn thông qua chính sách Nhà nước, bà Mai nhắc lại, có thể tiến hành công việc bằng ngoại cảm nhưng phải có căn cứ khoa học là giám định ADN.

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Giá bàn cân kỹ thuật số ZEMIC - Hà Lan

Cân điện tử là một vật dụng rất phổ biến và có tầm quan trọng quyết định đến hoạt động sản xuất kinh doanh của công ty . 
Thứ nhất, mọi hoạt động sản xuất kinh doanh đều cần có nguyên liệu đầu vào. Để kiểm soát nguyên liệu đầu vào thì chúng ta cần phải sử dụng cân điện tử. Việc sử dụng chung hay thuê ngoài rất bất tiện và tốn kém chi phí.
Thứ hai, việc xuất sản phẩm đầu ra cũng cần phải thông qua cân điện tử để kiểm soát chính xác khối lượng.
Do vậy các sai lệch ảnh hưởng rất lớn đến lợi nhuận và doanh thu của doanh nghiệp. trên cơ sở đó chúng tôi khuyến cáo nên sử dụng các loại cân điện tử với độ chính xác cao. Đáp ứng lại nhu cầu đó hiện tại chúng tôi đang cung cấp  lắp đặt thế hệ cân điện tử kỹ thuật số của hãng ZEMIC - Hà Lan. 
Mọi chi tiết xin liên hệ
Hotline : 0949478588

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

siêu lừa 4000 tỷ chuẩn bị ra hầu tòa

Ngoài Huỳnh Thị Huyền Như, còn có 12 bị can khác nguyên là trưởng, phó, cán bộ, nhân viên Phòng giao dịch Điện Biên Phủ và Phòng giao dịch Đinh Tiên Hoàng thuộc Vietinbank cùng Phòng giao dịch Võ Văn Tần thuộc Vietinbank chi nhánh Nhà Bè, TPHCM.
Cân ô tô | cân ô tô điện tử | cân bàn điện tử | cân móc cẩu
Cáo trạng của Viện KSNDTC cáo buộc 23 bị can có các hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản; làm giả con dấu, tài liệu của cơ quan tổ chức; cho vay lãi nặng; vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng; lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ; thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng và làm giả con dấu, tài liệu của cơ quan, tổ chức xảy ra tại TPHCM và Hà Nội.
Cân ô tô 40 tấn | cân ô tô 60 tấn | cân ô tô 80 tấn | cân ô tô 100 tấn
Theo đó, từ tháng 3/2010 – 9/2011, Huỳnh Thị Huyền Như lấy danh nghĩa huy động vốn cho Vietinbank, chi nhánh Nhà Bè và chi nhánh TPHCM tự thỏa thuận lãi suất vay tiền với các tổ chức, cá nhân; làm giả 8 con dấu của Vietinbank - Chi nhánh Nhà Bè và 7 Cty; 110 hợp đồng tiền gửi, cùng nhiều hồ sơ mở tài khoản… để lừa đảo chiếm đoạt gần 4.000 tỷ đồng của 9 Cty, 4 ngân hàng, 3 cá nhân.
Cơ quan điều tra (CQĐT) đã kê biên, thu giữ tài sản, tiền mặt, sổ tiết kiệm của các bị can với tổng trị giá hơn 800 tỷ đồng; gần 157.000 EUR, 4.600 USD và 4 xe ô tô trị giá 5 tỷ; kê biên 20 bất động sản trị giá 361 tỷ đồng…
Cân ô tô 120 tấn| cân ô tô 150 tấn | sửa chữa cân ô tô | kiểm định cân ô tô

Điều tra mở rộng vụ án, CQĐT đã khởi tố ông Trần Xuân Giá, nguyên Chủ tịch HĐQT; Nguyễn Đức Kiên (tức bầu Kiên), nguyên Phó chủ tịch Hội đồng sáng lập cùng 4 cựu lãnh đạo khác của Ngân hàng ACB về hành vi cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. Sau đó, CQĐT đã bóc tách hành vi của 6 bị can này để xử lý trong một vụ án độc lập khác.

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Nước dâng cao 2m, nhấn chìm nóc nhà dân

Nước dâng cao 2m, nhấn chìm nóc nhà dân

Cân ô tô | cân ô tô điện tử | cân bàn điện tử | cân móc cẩu Hàng ngàn hộ dân sống dọc sông Lam, hay còn gọi ngoài đê Tả Lam, trải dài từ các huyện Đô Lương, Thanh Chương, Nam Đàn, Hưng Nguyên… (Nghệ An) đã bị nước từ thượng nguồn đổ về nhấn chìm.

 
 
Ghi nhận của PV Dân trí vào sáng ngày 17/10 tại địa bàn xóm 12 và 16 xã Hưng Long, có nơi đã ngập sâu đến 1,5m. Trục đường vào xóm nước dâng cao 2m, giao thông hoàn toàn tê liệt.
Cũng do ảnh hưởng của hoàn lưu bão số 11, đập hồ Cồn Đẻn ở xã Thanh Xuân, huyện Thanh Chương, dài 30m, cao 2,5m, đã bị vỡ chiều ngày 16/10. Rất may dung tích hồ nhỏ nên không gây thiệt hại đối với hạ lưu đập.
Hồ Đồn Húng xã Lăng Thành, huyện Yên Thành, nước tràn với cột nước 1,1m, mực nước cách đỉnh đập 0,82m, mực nước đang có xu hướng lên. Hiện nay tỉnh đã chỉ đạo huyện Yên Thành và Công ty TNHH một thành viên thủy lợi Bắc xử lý hạ tràn phụ. Phía hạ lưu tràn phụ địa phương đã di dời dân đến nơi an toàn.
Hiện Nghệ An cũng đã di dời khoảng 1.000 hộ dân nằm ở phía dưới các con hồ, đậ̣p lớn di dời đến nơi an toàn.
Nhiều tuyến đường ngập sâu khiến giao thông bị cản trở, tê liệt. Hiện sông Lam đang dâng lên khá cao, hàng ngàn hộ dân ở ngoài đê, phía hạ lưu đang ngập chìm trong biển nước.
Một số hình ảnh nước sông Lam dâng cao nhấn chìm hàng ngàn hộ dân ngoài đê:

Một trạm điện ở xóm 12 xã Hưng Long nước lũ nhấn chìm.
Một trạm điện ở xóm 12 xã Hưng Long nước lũ nhấn chìm.

Đường vào khu vực nhà thờ giáo xứ Phù Long đã bị chia cắt.
Đường vào khu vực nhà thờ giáo xứ Phù Long đã bị chia cắt.

Đường vào khu vực nhà thờ giáo xứ Phù Long đã bị chia cắt.
Cột báo đường vào xóm 12 và 16 xã Hưng Long ngập chìm chỉ lòi khoảng 20cm. Cũng con đường liên thôn để ra các xóm này đã ngập trên 2m.



Video đường vào 3 xóm với hàng trăm hộ dân ở xã Hưng Lam đã bị nước sông Lam chia cắt.

Người dân xóm 12 Hưng Long mưu sinh. 
Người dân xóm 12 Hưng Long mưu sinh. 

Nhà dân ở ngoài đê Tả Lam nước ngập 1,2m.
Nhà dân ở ngoài đê Tả Lam nước ngập 1,2m.

 Một nhà dân ở ngoài đê sông Lam tại xã Ngọc Sơn, Thanh Chương bị lũ bao vây.
 Một nhà dân ở ngoài đê sông Lam tại xã Ngọc Sơn, Thanh Chương bị lũ bao vây.

 Một nhà dân ở ngoài đê sông Lam tại xã Ngọc Sơn, Thanh Chương bị lũ bao vây.
Nhiều hộ gia đình tại xã Hưng Lĩnh phía ngoài đê nước đã dâng cao và gây ngập từ 0,5-1m. 

 Một nhà dân ở ngoài đê sông Lam tại xã Ngọc Sơn, Thanh Chương bị lũ bao vây.
Đường vào khu vực 3 xóm ngoài đê của xã Hưng Lam đã bị nước lũ dâng cao hơn 1m chia cắt.

Một nhà dân cạnh sông Lam ở xã Hưng Lam bị nước lũ nhấn chìm.
Một nhà dân cạnh sông Lam ở xã Hưng Lam bị nước lũ nhấn chìm.

Nước dâng cao hơn 2m tại xã Hưng Lam.
Nước dâng cao hơn 2m tại xã Hưng Lam.


Nước dâng cao hơn 2m tại xã Hưng Lam.
Nước dâng cao hơn 2m tại xã Hưng Lam.
Nhiều hộ gia đình ở khu vực ngoài đê tả Lam xã Hưng Lam bị nước dâng cao nhấn chìm như thế này.

Nước dâng cao hơn 2m tại xã Hưng Lam.
Biển cấm được lãnh đạo xã Hưng Lam dựng lên cảnh báo bà con đi lại vào 3 xóm ngập lụt ở ngoài đê Tả Lam.
 
Theo báo cáo của Chi cục thủy lợi Thanh Hóa cho biết, trên địa bàn tỉnh có 610 hồ đập có dung tích từ 150m3 trở lên. Trong đó có 92 hồ nằm trong tình trạng mất an toàn. Đặc biệt 17/92 hồ đập luôn nằm trong tình trạng nguy hiểm. Hiện nay 17hồ này không tích nước để đảm bảo an toàn.
Tính đến 7h sáng ngày 17/10, tại các hồ đập thuộc các huyện Tĩnh Gia, Nông Cống như: hồ Yên Mỹ (huyện Nông Cống) mực nước hiện tại là 19,54m, trong khi cao trình ngưỡng tràn xả là 16,50, bắt đầu từ 8h sáng ngày 16/10, hồ Yên Mỹ đã tiến hành mở 2 cửa tràn xả lũ. Tại hồ Đồng Chùa (huyện Tĩnh Gia) cũng đã tiến hành mở 2 cửa tràn xả lũ từ 7h sáng ngày 16/10. Hồ Cửa Đạt (huyện Thường Xuân) cũng tiến hành mở cửa tràn, chỉ đóng cửa tràn trong khoảng thời gian hơn 1 tiếng để học sinh đi lại.
Hiện tại trên địa bàn huyện Tĩnh Gia, 2 hồ đập Đồng Đáng và Khe Luồng đã được gia cố lại. Nhưng nếu mực nước tiếp tục dâng cao, thì sẽ dùng bạt lót thân hồ tránh tình trạng xói mòn.
Hồ Đống Đáng ở huyện Tĩnh Gia bị vỡ trong cơn bão số 10 vừa qua.
Hồ Đống Đáng ở huyện Tĩnh Gia bị vỡ trong cơn bão số 10 vừa qua.
Ban chỉ huy phòng chống lụt bão tỉnh Thanh Hóa cũng đã có công điện khẩn triển khai các phương án đảm bảo an toàn cho các hồ đập, đê điều. Đối với các hồ đập chứa nước mất an toàn phải bố trí lực lượng, phương tiện, vật tư để chủ động xử lý khi có sự cố, tiến hành xả nước phù hợp với tình hình thực tế.
Trong hai ngày qua, mưa lớn liên tục xảy ra trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa, đặc biệt là tại huyện Tĩnh Gia, tổng lượng mưa trong hai ngày 16 và 17/10 lên đến 257.6 mm. Trong thời gian tới nếu có mưa lớn như đợt mưa đêm ngày 16 - 17/10 thì nguy cơ 92 hồ tiếp tục bị tràn, vỡ là rất cao. Nằm trong vùng nguy hiểm nhất vẫn là hai huyện Tĩnh Gia và Nông Cống có nguy cơ bị vỡ đập gây ngập lụt rất cao.

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

đông ấm

Mùa đông mang theo hơi lạnh lẽo phả vào trong từng phân tử không khí. Từng cặp đôi tay trong tay bước đi mặc thời tiết, dường như mùa đông chỉ làm bọn họ ấm áp hơn nhưng với nó. Mùa đông này lại là mùa đông lạnh lẽo nhất trong những mùa đông mà mười bảy năm tôi đã trải qua. Khuôn mặt tèm nhem nước mắt được lau đi vội vã trước ánh mắt tò mò của người xung quanh.
- Kim, hôm nay em làm hộ chị một hôm nhé.
Chị bé tôi quen ở chỗ làm thêm nhờ vả, tôi chỉ cố gật đầu cho qua. Dù sao thì tối nay tôi cũng không có chuyện gì quan trọng. Tâm trạng trượt dài như đoàn tàu không phanh nhưng tôi vẫn cố hoàn thành cái công việc trong cuộc sống của mình , tôi ghét người ta thấy tôi suy sụp và đáng thương hại. Tôi thất tình , một mối tình đơn phương to đùng của đứa con gái 17 tuổi rụt rè và nhút nhát. Ai cũng nói tôi ngu ngốc , đơn phương người ta tận ba năm để rồi mọi thứ kết thúc chóng vánh như chưa từng tồn tại khi nghe cậu ta có bạn gái. Cũng đúng , nếu như tôi có đủ dũng khí nói với Tuấn, cậu bạn thân của mình là tôi thích cậu thì có lẽ là mọi chuyện đã khác. Nhưng nếu không được, tôi làm sao có thể đối mặt với cậu , tôi đâu có mặt dày đến vậy , hơn nữa , tôi càng không muốn mất đi thứ tình bạn quý giá này.
- Mày biết không , người khác không thích chơi với tao vì tao không có khả năng làm người khác vui được , bên họ, tao luôn cảm thấy mình làm cho bọn họ nhàm chán.
Đó là câu nói khi mà tôi và cậu ấy quen thân hơn một chút, đó như một lời thách thức là nếu cảm thấy cậu ta buồn chán thì hãy phắn nhanh đi , chứ đứng có lởn vỡn cho cậu ấy thứ tình bạn hờ hững lợi dụng.
- Mày yên tâm , nếu mày cảm thấy thế thì tao sẽ tự làm cho tao vui và mày cũng sẽ vui lây. Tao rất có nhiều khả năng kỳ diệu đó nha. Nhưng Nar của mày vậy
Tôi trả lời như thế đấy , đúng kiểu một lời thách thức ngược lại , kể từ lúc đó mối quan hệ của chúng tôi bước sang một trang hoàn toàn mới . Cậu ấy thường nói rằng ngoài cái vẻ bất cần và lạnh lùng bên ngoài thì tôi yếu đuối hơn tôi nghĩ nhiều . Ừ , đúng thôi , tôi yếu đuối nhưng vẫn đủ mạnh mẽ để đóng vai bạn thân đến phút cuối cùng. Hương sữa béo ngậy quyện vào trong không khí làm không khí trong quán ấm hơn hẳn nhưng sao tôi lại thấy lạnh lẽo thế này?
Mưa rơi rào rào trên từng centimet mặt đường như muốn tưới tắm, gột rửa sự khô hanh của mùa đông mang lại nhưng cũng làm mùa đông thêm phần lạnh lẽo. Hơ tay ra trước cửa quán , cảm nhận từng giọt nước mưa lạnh lẽo rơi mạnh vào tay rồi tan ra như chưa từng tồn tại chỉ có cảm giác tê buốt đọng lại. Hôm nay tôi lại quên đem áo mưa nữa rồi , mà giờ tôi cũng muốn tắm mưa, một sự tra tấn chăng. Có lẽ vậy? Ánh đèn vàng hiu hắt của biển quán hắt lên mặt đường như tăng phần cô đơn trong lòng tôi , hôm nay tôi làm thế lại về trễ nhất nên có dầm mưa một chút cũng không sao , chứ không thì thấy tôi là mấy anh chị làm thêm thể nào cũng thuyết giảng cho xem.
- Kim , Kim … đứng lại.
Tiếng kêu quen thuộc làm tôi khá bất ngờ, Tuấn làm gì ở đây giờ này, Đáng lẽ người cậu ấy nên quan tâm là cô bạn mà cậu ấy thích chứ không phải là tôi, đừng làm tôi thêm bận tâm. Bỏ mặc tiếng kêu và bóng dáng hấp tấp của cậu ấy tôi bước vội vào trong màn mưa. Mưa rơi tới tấp xuống mặt làm tôi thêm thanh tỉnh. Tôi không phải là loại người có thể nhìn vào hạnh phúc của người mình yêu mà tươi cười chúc mừng . Tôi ích kỷ vậy đấy , tôi chỉ đóng mỗi vai bạn thân đã là quá mệt sức rồi , tôi không muốn đóng vai một người cao thượng bởi thế đừng có quan tâm tôi.
- Này sao thế?
Tuấn cũng chưa kịp mặc áo mưa, cả người hai chúng tôi run cầm cập trong làn mưa lạnh. Lúc này tôi muốn hét thẳng vào mặt cậu ấy, bảo cậu ấy tránh xa tôi ra, cậu ấy là đồ ngu hả nhưng tôi lại không thể làm thế.
- Không tâm trạng tý mà . Mày biết tao rồi đấy.
- Vâng ,tại hạ đã được lãnh giáo cái bản tính dở người của cô nương rồi đấy ạ. Nhưng dầm mưa giữa trời đông như thế này không phải là dở người đâu mà là điên đó. – Nói xong cậu ta lườm tôi một cái. – Dù sao cũng ướt hết rồi. Nói đại ca xem, cô buồn chuyện gì?
- Tao điên kệ tao. Mày phắn đê! – Tôi rũ cậu ta một cách phũ phàng.
- Trời lạnh mà nóng thế. Đúng là con gái, sáng nắng , chiều mưa , trưa lâm râm, đêm đen sấm chớp.
- Vậy còn đỡ hơn cái thằng đàn ông mà nhiều chiện.
Đã bảo cậu ta đi về đi mà còn dai dẳng , tôi muốn yên tĩnh , không muốn bị quấy rầy. Tâm trạng tôi cực kỳ không tốt chút nào. Cậu ấy , đứng đó , bình thản cười đùa làm tôi cảm thấy áp lực nặng nề. Sinh nhật tôi gần tới , hôm đó cậu ấy sẽ cùng bạn gái cậu ấy chúc mừng sinh nhật cho tôi. Sinh nhật tồi tệ.
Tuấn nghe tôi quát lên liền lặng im không nói gì nữa, chỉ chậm rãi dắt xe đạp theo tôi về tới nhà, cậu ấy hiểu tính tôi quá, nhưng lần này lại có vài thứ mà cậu ấy không hiểu được. Mưa vẫn tiếp tục rơi nặng hạt, ánh đèn đường vàng vọt hiu hắt hắt lên hai cái bóng nhỏ, đường phố một mảnh lặng lẽ. Mưa sao mà mặn thế….
Sau hôm dầm mưa đó thì bệnh thật nhưng không phải tôi mà lại là cái nhân vật chết bầm nào đó. Tôi chỉ hơi ho và sổ mũi tý thôi . Còn cậu ta nghe đồn là sốt cao lắm. Như bình thường thì tôi đã lăn ngay qua nhà cậu ấy nhưng tôi nghĩ tôi qua hay không đã không cần thiết nữa rồi. Nghe đám bạn kháo nhau Tuấn sốt cao lắm làm tôi cũng loạn hết cả lên nhưng tôi không muốn bản thân mình phải suy nghĩ quá nhiều về những thứ không thuộc về mình, cậu ấy cũng sẽ có người chăm sóc .
Ba ngày , lịch làm việc vẫn như thường lệ , chỉ có thiếu đi mấy câu chém gió dở hơi của ai đó . Một chút hụt hẫng vang lên trong lòng, điện thoại vẫn im lìm , thỉnh thoảng lại có vài cái tin nhắn tổng đài. Tôi ích kỷ thật , đã không muốn quan tâm người ta rồi mà còn mong chờ cái gì chứ. Ngày mai là sinh nhật tôi rồi…
Có ai có cái số con rệp như tôi không cơ chứ? Ngay ngày sinh nhật mà ốm liệt giường, vừa đắp cái khăn ướt lên cái trong nóng hầm hập của tôi mẹ tôi vừa cằn nhằn.
- Con ơi là con , mẹ đã bảo mày bao nhiêu lần rồi , lúc nào cũng không lo chăm sóc thân thể , đến lúc nằm xuống rồi hành mẹ thế này đây.
Mẹ nói tôi chỉ cười cười không nói gì , có muốn nói cũng không được, cổ họng từ lúc nào đã khô khốc, cả người mệt mỏi không nhấc người nổi lên. Đúng là tôi rất tự hào về việc mình ít đau ốm nhưng mỗi khi ốm thì lại ốm rất nặng. Hôm qua , gần tan ca thì tôi cảm thấy cả người chóng mặt, nóng nóng làm mấy người trong quán phát hoảng. Theo mẹ tôi nói là do cảm sẵn lại thêm cái tính bướng bỉnh không chịu uống thuốc nên lăn ra ốm thế này đây.
- Cười cái gì mà cười , hôm nay sinh nhật làm mất ăn rồi đấy. Ráng khỏe đi rồi hôm sau mẹ làm bù cho bữa khác.
Mẹ tôi bỗng chốc thở dài khuôn mặt mẹ như già hơn. Lâu rồi tôi mới nghe mẹ trách yêu như thế. Trong lòng bỗng nhói lên một cái. Tôi cũng thở dài khe khẽ, nước mắt cứ cố chấp lặng lẽ lăn dài. Mẹ ra ngoài làm gì đó, căn phòng yên tĩnh làm tiếng thút thít như rõ hơn dù đã cố kiềm lại. Cảm xúc bao lâu nay không giữ lại được cứ mặc buông lơi theo dòng nước mắt. Lâu nay tôi cũng chưa trưởng thành mấy , quá trẻ con để mà không nhận ra được những thứ quan trọng. Nếu Tuấn không phải dành cho tôi thì hẳn ra cũng có người đang đợi tôi phía trước, tôi sẽ ở bên cạnh cậu ấy với tư cách là một người bạn thân. Tình bạn đôi khi còn lãng mạn hơn cả tình yêu mà.
Điện thoại im lìm trên mặt giường, màn hình chỉ thoi thóp được ít cái rồi tắt ngúm. Tôi quên là cả mấy ngày nay quên sạc cho con dế. Giờ gọi điện hỏi thăm thôi cũng khó, tôi đây còn không đủ sức ngồi dậy cắm sạc nữa mà. Đang tự chế giễu bản thân thì…
- Kim , có sao không đấy? Tao nghe mày ốm nặng …
Tuấn chạy sồng xộc vào cửa phòng tôi , bộ đồng phục học sinh nhăn nhúm đầy mồ hôi. Tôi cau mày ngạc nhiên nhìn cậu ta, mẹ đâu mà lại để một thằng con trai xông vào phòng khuê nữ thế này chứ. Không khéo thằng này còn định phá hoại cái cửa phòng nữa đấy .
- Mày …làm …gì ..ở đây? – Tôi thều thào nói không ra hơi.
- Tao nghe giang hồ đồn thổi , mày bị ốm nặng lắm, sắp nhập viện. – Tuấn ngập ngừng, bối rối. – Mày thấy đấy , mày ốm là tao bay tới thăm ngay thế mà tao ốm hai ba ngày mà mày ngay cả nhắn tin cũng không có.
- ….. – Tôi im lặng hít một hơi. – Tao xin lỗi.
- Không cần đâu , tao định chuẩn bị sinh nhật cho mày mà giờ mày thế này thì thôi để hôm khác. Mà mấy hôm nay mày giận tao à?
- Không . Bạn thân yêu sao mà giận được. – Dù đau ốm nhưng vẫn phải mà cố nịnh nọt nếu không cậu ta lại dở chứng cho tôi ăn “hành” khi khỏe lại thì tốt lắm đó nha. – Vậy cô nàng bạn gái đáng yêu của mày đâu không giới thiệu à?
- Ờ thì… – Nói tới đây mặt mày cậu ấy đỏ ửng như cà chua, tôi cảm thấy chút chua sót, khó chịu không nói lên lời.
- Nói xem nào, gì mà ngượng ngùng thế.
- Hắn bị ốm rồi? Với lại tao không dám tỏ tình với hắn.
- Cái gì , không phải bạn gái à? Trùng hợp vậy?
- Ừ .
- Nói xem đứa nào. Dù phải lết cái thân tàn này tao cũng tỏ tình cho mày, mà mày thì ai không thích.
- Nhưng lỡ nó không thích tao thì sao?
- Thì mày ra cầu Rồng , mở hàng đi.
- Đồ điên.
- Thế nào con nào , khai mau, đàn ông gì mà lằng nhằng ghê à. Tao sẽ dùng chút sức tàn của mình giúp mày . Không chừng nó thấy tao tội nghiệp bố thí cho mày chút tình cảm.
- Cái con này , mày muốn chết à. Gì mà bố thí? Hứ.
- Ứ ừ , mày mơ đê, tao mặc dù rất hận đời nhưng vẫn chưa muốn chia tay đâu.
- Đúng rồi, chưa muốn hay chưa dám . – Khuôn mặt của Tuấn làm tôi bật cười. – Bây giờ , tao đi tỏ tình mày thấy sao ?
- Ừ, mày nói nghiêm túc đó hả? Haha, cố lên, fighting. Mà em nó đang ốm đấy đừng làm con họ xúc động quá không lại án mạng. Thành công thì báo tao , coi như quà sinh nhật đấy nhá, không báo mà đi đánh lẻ là liệu hồn.
- Nhưng mà tao bỏ mày thế này …
- Áy náy gì , tao hiểu mày mà nhưng mày vẫn luôn coi tao là bạn được rồi. Chứ mày mong tao phá mày à. Này nhé , có bồ rồi thì cũng không được bỏ tao đấy nhá, nếu không sau này bồ mày bỏ mày thì đừng có khóc lóc với tao.
- Biết rồi.
Tuấn đỡ tôi nằm xuống, cậu ấy làm như là tôi là bình hoa dễ vỡ lắm không bằng, tôi mà khỏe thì tôi nhất định phải xem đứa nào có sức lôi cuốn cái thằng bạn thân không gần nữ sắc của mình mới được. Tiếng bước chân nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng nước mắt không tự chủ một lần nữa lại chảy tràn.
Tiếng cửa đột ngột lại vang lên làm tôi giật mình , vội vội vàng vàng quệt nhanh nước mắt rơi trong vô thức. Dạo này tôi càng ngày càng mít ướt thì phải.
- Sao mày lại khóc…./ Sao mày lại ở đây?
Hai tiếng nói vang lên cùng lúc sau đó lại là một màn im lặng đến ngột ngạt. Cái quái gì thế không phải là cậu ta đang đi tỏ tình sao , sao lại đột ngột chui vào đây ? Dạo này tôi có đọc hơi nhiều ngôn tình nên trí tưởng tượng hơi bị phong phú à nha, đừng có làm tôi thêm hi vọng, Vũ Nhật Kim tôi ghét nhất là điều này.
- Không phải là đi tỏ tình rồi hả?
- Đúng là đi tỏ tình…
- Tại sao quay lại?
- Vậy tại sao mày lại khóc?
- Tao khóc hay không liên quan quái gì đến mày? – Cái này là thẹn quá hóa giận, chả nhẽ nói với Tuấn là tôi thích cậu ta à? Tôi không muốn làm cậu ấy và tôi thêm khó xử.
- Sao không liên quan? Thực ra tao có quan trọng với mày không ? Tao nói đi tỏ tình mày chúc tao thành công . Tao nói tao có bạn gái , mày cũng cười chúc tao vui vẻ, mày giận , mày buồn sao mày không nói. Mày tưởng tao dễ chịu lắm à? Tao cũng thích mày cơ mà , mày sợ tình bạn của chúng ta không còn , tao cũng vậy nhưng sao mày không cho tao cơ hội. Lúc tao nói tao có bạn gái thì mày lại cố đẩy tao ra xa. Đi làm trễ , về một mình , không quan tâm tới tao nữa. Mày có nghĩ tới cảm nhận của tao không ? Sao mày không chịu hiểu mà cứ áp đặt suy nghĩ lên người khác thế.
Tuấn nói một lèo làm tôi im sững. Cậu ấy đang nói gì vậy , không phải tôi đang ảo tưởng đó chứ, cảm giác thật ấm áp. Nhưng con người tôi dù ảo tới đâu cũng mau chóng phục hồi. Nhìn khuôn mặt đỏ gay đầy ngượng ngùng của Tuấn mà lần đầu tiên tôi thấy mà tôi không dám cười, chỉ sợ cậu ta lại nổi điên lên thì…
- Tuấn , nói cái gì cơ?
- Tao , Tuấn … Tuấn thích Kim.
- Bao lâu rồi? – Tôi không trả lời , khuôn mặt cũng vô cùng bình thản . Tôi muốn mọi thứ chắc chắn. Cái cảm giác bị đùa bỡn không tốt chút nào , dù nhìn cậu ấy thì cũng không thể gọi là đùa bỡn được.
- Không biết nữa. Vậy , Kim có thích Tuấn không ?
- Tao tất nhiên là không … – Tôi im lặng một lúc nhìn khuôn mặt Tuấn co lại một cách khó chịu, hừ, ai bảo cậu ta làm tôi đau lòng mấy hôm nay cơ chứ. – …không thể không thích Tuấn rồi.
Bây giờ chắc khuôn mặt tôi cũng không kém ông mặt trời đang chiếu rọi ngoài kia là bao? Trời ơi , xấu hổ quá, tôi cũng vừa tỉnh tò. Từ giây phút này cả hai chúng tôi đều sẽ bước vào một bước ngoặt mới tiến thêm một bước nữa trong mối quan hệ, nhưng trên tất cả, chúng tôi được nhiều hơn thế. Tương lai , sẽ có nhiều thứ mới lạ, khó khăn, không biết được nhưng tôi trân trọng giây phút này , khi mà bàn tay ấm áp của cậu ấy nắm lấy tôi, ánh mắt ngượng ngùng của cả hai và cả nụ cười đầy hạnh phúc cho mối tình chớm nở, mùa đông năm nay thật ấm.

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

Tẩy Não Và Yêu Lại Từ Đầu


(“2 đường thẳng một khi đã cắt nhau, thì chỉ cắt nhau tại 1 điểm, sau đó…chúng sẽ xa nhau mãi mãi…Nếu muốn chúng trùng nhau, hãy vẽ lại từ đầu…”)
* * *
Mồng 1 Tết năm ngoái…
Rơi đúng vào ngày Valentine, cái ngày mà ” lão Hạc và chị Dậu phải lòng phải dạ với nhau” (có người đùa vậy), cái ngày mà người ta ra đường có đôi có cặp, quấn quít ríu rít bên nhau, cái ngày mà những người độc thân như Quân và Uyên lúc đó thui thủi 1 mình khiến tạo hóa phải thương tình…
Nghiện cafe mỗi sáng, và hạnh phúc biết bao khi mồng 1 Tết mà New Era vẫn mở cửa, Quân tìm đến đấy như một nơi để dành riêng cho những khoảng lặng trong cuộc sống nhộn nhịp của cậu. Xuân nhưng tiết trời vẫn lạnh tê tái, lại còn mưa luôn phun khiến cái lạnh như cứa sâu thêm vào da thịt người ta…Một đứa bé gái khoảng 13-14 tuổi đang ngồi co ro bên vệ đường hứng những đợt gió lùa qua manh áo mỏng . Trước mặt nó là vài bó hoa xinh đẹp sắp héo đi vì gió. Quân thấy thương con bé. Cậu bước đến trước mặt nó :
- Hoa bán thế nào vậy em ?
- Dạ – con bé mừng rỡ – Trăm hai anh ạ. Em lấy anh một trăm thôi. Hồng nhung tặng người yêu hôm nay thì hết ý đấy ạ!
Quân phì cười :
- Mồm mép gớm! Nhưng mà anh mày chưa có người yêu.
Con bé tròn xoe mắt :
- Ơ – nó đưa ngón tay gầy guộc chỉ về phía cái bàn Quân vừa ngồi trong New Era – Em tưởng chị kia là người yêu anh?
Quân đưa mắt theo hướng ngón tay con bé. Một cô gái xinh đẹp, tai đeo hearphone, tinh khôi trong màu áo khoác trắng với ly cafe sữa nghi ngút khói, những ngón tay nhịp nhàng gõ gõ xuống mặt bàn và đầu lắc lư theo tiếng nhạc trông thật ngộ. Quân nháy mắt với con bé bán hoa :
- Nhóc, chọn cho anh bó đẹp nhất. Đó chưa phải người yêu anh, nhưng sắp…
Con bé lựa cho Quân bó hồng xếp hình trái tim rực rỡ, còn đọng mấy hạt nước long lanh trên cánh và toe toét :
- Chúc anh may mắn ạ !
Quân rút 200k đưa cho nó và xoa đầu :
- Không phải trả lại. Cảm ơn nhóc, anh sẽ không phụ lòng cô đâu.
Con bé nhìn theo Quân, đôi môi rạng rỡ…
Quay lại New Era, Quân chầm chậm bước đến cái bàn quen thuộc :
- Hèm…
Cô gái rút hearphone ra, hỏi :
- Sao hả bạn ?
Quân chớp chớp mắt :
- Bàn này tớ ngồi rồi ấy ạ !
- Vậy à? Tớ xin lỗi…
Cô gái định đứng lên nhưng Quân ngăn lại :
- Không sao, ấy đi 1 mình à ?
- Uhm…
- Vậy thì – Quân đưa bó hoa ra – Tớ là Quân, rất vui làm quen với ấy !
Thoáng chút ngạc nhiên, nhưng cô lấy lại tự tin rất nhanh với nụ cười tỏa nắng :
- Tớ là Uyên! Tớ ngồi đây được chứ ?
Họ quen nhau như vậy, và chẳng bao lâu thì đến với nhau như 1 lẽ rất tự nhiên…
Quân có thể nói là một chàng trai khá hoàn hảo, ngoại trừ cái bệnh “đào hoa” và lăng nhăng quá thể. Chưa bao giờ yêu ai hơn 2 tháng, nhưng mà lắm đứa con gái lại cứ nguyện chết vì Quân.
Uyên – con gái cung Cự Giải. Tài năng, thông minh, cá tính. Sống tình cảm nhưng cái lòng tự trọng cao chót vót.
Yêu nhau được gần 1 năm, quả là kỉ lúc đối với Quân. Mặc dù Quân luôn nghĩ mình cũng chỉ coi Uyên như những cô gái trước, có điều Uyên luôn tỏ ra bí hiểm, khiến Quân phải không ngừng tìm hiểu. Uyên chăm sóc cho Quân như một đứa trẻ. Chu đáo, ân cần. Quân quen được nuông chiều nên coi đó là chuyện đương nhiên. Nhiều lúc Quân hời hợt, vô tâm…nhưng Uyên không trách móc. Cho đến một ngày nọ, Quân quen một chị hơn mình 2 tuổi. Chị khác hẳn Uyên. Dịu dàng và sâu sắc. Quân thích chị. Uyên biết, nỗi tủi hờn trong cô trào lên…
Ai cũng nói nếu chẳng may chia tay, người ra đi sẽ là Quân…nhưng lần này thì khác…Lí do đơn giản cực kì : CHÁN NHAU !!!
Uyên :
- Anh à, em chán rồi, chia tay nhé…!
Quân :
- Thế à ? Ừ…Em đi đi…
Hết. Xong. Chấm dứt. Lòng Uyên nặng trĩu. Quân lao vào cuộc tình mới…
Lại là 1 cuộc tình 2 tháng, chị chê Quân trẻ con, không tâm lí, không chiều chuộng, chị nói Quân ích kỉ. Phải rồi, đòi hỏi sự chăm chút từ một thằng con trai Bạch Dương á ? Ít lắm! Quân không buồn vì chị. Quân nhớ Uyên! Chẳng phải Uyên là người duy nhất trói chân Quân những 8 tháng 16 ngày sao? Chẳng phải bên Uyên, Quân luôn thấy lòng mình bình yên sao? Chẳng phải mỗi lúc chị giận hờn, Quân lại buột miệng : “Ngày xưa toàn anh nhõng nhẽo người yêu thôi, đừng giận, anh không biết dỗ đâu” ?
2 tháng xa để Quân nhận ra mình cần Uyên, yêu Uyên tha thiết đến mức nào!
Nhưng vấn đề là, Uyên gần như đã bị Quân phản bội. Và lòng tự trọng sẽ không cho phép cô ấy dễ dàng tha thứ cho Quân. Quân phát điên với mớ cảm xúc hỗn độn.
Một lần online, Quân gặp lại con bạn thân đang du học bên Anh. Ngồi hơn 1 tiếng đồng hồ kể lể giãi bày với đủ thứ biểu cảm, Quân chốt lại một câu ngờ nghệch :
- Giờ sao hả mày?
Linh – con bạn thân kể trên, cười ha hả :
- Sao lại hỏi tao?
- Tao chẳng biết, giờ thì trăm sự nhờ mày thôi. Tao không thể nghĩ thêm điều gì nếu không đầu tao sẽ nổ tan và óc bay tung tóe…
- Kinh dị! – Linh chép miệng. Con này vẫn hay làm bác sĩ tâm lí cho Quân hồi còn ở Việt Nam, giờ nó đi xa, Quân đâm ra đổ đốn
- Thế này Quân ạ – Linh trầm ngâm – chuyện này tao không thể giúp mày.
Bởi…”2 đường thẳng một khi đã cắt nhau, thì chỉ cắt nhau tại 1 điểm, sau đó…chúng sẽ xa nhau mãi mãi…Nếu muốn chúng trùng nhau, hãy vẽ lại từ đầu…”
- Đến bao giờ mày mới bỏ kiểu ăn nói ẩn ý ấy đi hả Linh?
- Thằng khỉ! Suy nghĩ đi. Vận động hết chỗ nơron thần kinh trong cái đầu tổ quạ của mày ý. Tao tưởng lũ con trai cung Bạch Dương thông minh lắm ?
- Cụ thể đi ?
Linh chậm rãi gõ từng chữ in hoa to tướng :
- TẨY NÃO…!
Gần 3 tháng chia tay. Uyên chưa bao giờ hết yêu Quân. Nhưng Uyên quyết không để cảm xúc đánh bại lí trí! Uyên là kẻ vớt vát bàn thua, thì cô phải cố gắng giữ cái vinh quang le lói ấy, chứ không được tự tay bóp nát nó, mặc dù đôi lúc cảm giác nhớ nhung khiến ruột gan cô cồn cào đảo lộn. Hôm nay là mùng 5…tròn 3 tháng xa nhau…Uyên thầm nghĩ, nếu Quân chịu mở miệng xin lỗi hay có một động thái ân hận, có lẽ Uyên sẵn sàng tha thứ. Uyên sợ cảnh cô đơn, sợ sống mà không có Quân lắm rồi! Bộn bề suy nghĩ, Uyên thiếp đi trong quá khứ…
06:00 – P.M…
Điện thoại rung lên từng hồi báo tin nhắn. Uyên giật mình tỉnh giấc, là của Quân! Cô gần như reo lên khi bắt gặp số điện thoại quen thuộc ấy.
“Uyên à. Anh nói chuyện với em một chút được không? ”
Bản năng của một đứa con gái kiêu ngạo chợt trỗi dậy trong Uyên, cố hết sức bình thản, Uyên reply, tim đập mạnh hơn bao giờ hết :
“Vâng. Em nghe”
“Hồi yêu anh, anh đã làm những gì có lỗi khiến em buồn và chán ghét anh ?”
“Anh chẳng làm gì cả. Do em không tốt thôi”
“Anh hỏi thật đấy. Em đừng lảng tránh”
Tự nhiên Uyên thấy tủi thân. Chẳng lẽ Quân chưa bao giờ tự nhận thấy mình có lỗi hay sao mà phải cần đến Uyên chỉ rõ…
“Có lẽ cái gì đã qua rồi thì nên cho qua luôn anh ạ…”
“Không! Em phải nói. Để anh tránh sai lầm với những người sau…”
Uyên bật khóc. Anh ta là đồ vô liêm sỉ!
“Anh không biết thật à? Đồ vô tâm! Tại sao em luôn là người phải chủ động tìm đến anh? Tại sao em luôn là người phải lo lắng cho anh. Tại sao em cứ suốt ngày phải quan tâm chăm sóc anh mà không ngược lại? Tại sao em luôn là người phải nhắc nhở anh những ngày đáng lẽ anh phải nhớ. Và tại sao em phải một lòng một dạ với anh trong khi xung quanh anh là lũ con gái vo ve còn anh thì luôn tươi cười hớn hở với chúng. Còn nữa…tại sao em lại là kẻ thảm bại trước chị ấy? Hả anh?”
Lòng Quân quặn thắt lại. Quả là Quân đã quá vô tâm ! Đáng chết…
“Anh xin lỗi…Vậy em giúp anh 1 điều được không?”
“Anh cứ nói…”
“Em có thể quên anh đi, xóa anh đi, coi như anh chưa bao giờ tồn tại trong tiềm thức của em, coi như chúng ta chưa từng quen nhau…có được không?”
Uyên cắn chặt môi. Nghẹn ngào :
“Vâng. Điều này em có thể làm tốt. Anh yên tâm”
Cố tỏ ra lạnh lùng, nhưng trái tim Uyên như đã chết hẳn khi nhận tin nhắn cuối cùng của Quân:
“Cảm ơn em. Hì hì”
Thế là hết. Hết thật. Chẳng còn 1 tia hy vọng. Cô muốn gào lên, tự trách mình : “Mày ngu lắm Uyên ơi! Thê thảm như một con chó bị bỏ rơi vậy. Này thì thương nhớ…!”
Lại một mùa Valentine cô đơn. Lặng lẽ và u uất. Uyên tự tặng cho mình một bữa cafe New Era quen thuộc. Không bạn bè, không tình yêu, không gì hết…!
Như 1 năm trước, cafe sữa nghi ngút khói…
Như 1 năm trước, Quân chợt xuất hiện trước mặt Uyên :
- Ấy à, tớ ngồi đây nhé?
Uyên ngỡ ngàng. Không nói lên lời…Quân nheo mắt tinh nghịch :
- Làm quen được không hả ấy?
Uyên bàng hoàng, Uyên thổn thức :
- Chẳng phải đã quá quen rồi sao?
Uyên đứng dậy bước đi, bỗng 1 bàn tay ấm áp năm lấy tay Uyên :
- Tớ là Quân, rất vui được gặp ấy…!
Trong đầu Uyên bỗng dội lại những kí ức. Những tin nhắn cuối cùng của Quân ” Em có thể quên anh đi, xóa anh đi, coi như anh chưa bao giờ tồn tại trong tiềm thức của em, coi như chúng ta chưa từng quen nhau…có được không?”
À…thì ra…
Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp, rồi vỡ òa nức nở…
Như 1 năm trước, Uyên cười trong khi nước mắt vẫn đang rơi vì hạnh phúc :
- Chào bạn! Tớ là Uyên…^^